Home » Archives for tháng 7 2012
Kiểu lộ ngực của Thái Hà thành mốt
Posted in
DU LỊCH
|
Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012|
vuongsungdong
Còn nhớ hồi trung tuần tháng 2, người mẫu Thái Hà vô tình bị lộ ngực dưới trong một show thời trang nội y. Sau đó, cô lập tức bị cơ quan chức năng phạt 5 triệu đồng vì lộ ngực phản cảm trên sàn diễn. Tuy vậy, chỉ vài tháng sau, người ta thấy trong thế giới sao rầm rộ lăng xê mốt thời trang khoe nửa dưới khuôn ngực y chang kiểu lộ ngực của Thái Hà. Điều kỳ lạ là họ chỉ nhận được một vài ý kiến phàn nàn từ phía công chúng, dư luận cũng chẳng gay gắt chỉ trích giống trường hợp không may của Thái Hà. Thậm chí một số còn cho rằng, kiểu mặc này giúp kiều nữ gợi tình hơn.
Thái Hà từng bị phạt tiền vì sự cố lộ ngực không mong muốn trên sân khấu
Kiểu khoe một phần ngực dưới giờ đây không chỉ được trưng dụng trong cách buổi chụp hình sexy, cho những cô nàng mải mê khoe ngực khủng, nó bắt đầu trở thành cơn bão oanh tạc thời trang thảm đỏ. Từ Á sang Âu, từ đường phố lên sàn diễn hay sân khấu, người đẹp bốn phương rủ nhau lăng xê mốt thời trang gây nhiều tranh cãi này. Nhất là đối với những cô nàng sở hữu vòng 1 quả mướp, chảy xệ, kiểu lộ khuôn ngực trên khiến họ lộ luôn cả khuyết điểm thì với kiểu mốt này, họ lại che giấu được yếu điểm ấy.
Nhiều ý kiến cho rằng lộ ngực trên so với việc khuôn ngực dưới thì độ gợi cảm như nhau, miễn không phô bày nhũ hoa là được! Họ cũng đồng tình rằng chẳng qua công chúng chưa quen mắt nên người đẹp mới dễ dàng bị phản đối như vậy. Tuy nhiên, kiểu mốt mới này chỉ được lòng một số ngôi sao ưa nổi loạn và người đẹp thích khoe ngực. Theo đó, nó cũng chỉ lấy lòng một bộ phận nhỏ, phần đa công chúng không hài lòng về xu hướng gợi cảm có phần hơi quá này.
Đinh Ngọc Diệp sexy trong một shoot hình quảng cáo
Elly Trần gây "bỏng mắt" vì tạo hình quá đỗi sexy trong một clip quảng cáo
Angella Phương Trinh cũng tập tành khoe ngực lấp ló với bikini
Hà Anh và mốt khoét xẻ gây tranh cãi tại một sự kiện
Người mẫu Linh Phương sexy cổ vũ bóng đá
Liễu Nham khoe vòng 1 hút mắt
Yoon Chae Yi khiến nhiều khán giả không hài lòng vì kiểu khoe ngực này
Pamela Anderson khoe vòng 1 trứ danh
Nữ diễn viên Christina Ricci có vòng 1 nhỏ nhắn cũng không bỏ qua xu hướng mới
Rihanna nổi loạn, sexy trên sân khấu lẫn đời thường
Vòng 1 hút mắt của người đẹp Keeley Hazell khiến fan nam bỏng mắt
Sarah Jessica Parker cũng vô tư khoe nửa ngực
Sharon Stone chứng minh U50 căng tròn vòng 1
Thiên thần sexy "nóng" từng cảnh quay
Posted in
CÔNG NGHỆ
|
|
vuongsungdong
Năm 2011, các bạn trẻ Việt Nam từng xôn xao nhắc đến bộ phim tâm lý Hỷ Ái Dạ Bồ (Lan Quế Phường) của Hồng Kông. Với số lượng lớn cảnh quay ân ái do dàn diễn viên trẻ đẹp thể hiện, tác phẩm này đã đáp ứng được "khẩu vị" của nhiều tầng lớp khán giả, được đón nhận rộng rãi tại khu vực châu Á.
Sang đầu năm 2012, tên phim lại xuất hiện dầy đặc trên các mặt báo khi nữ diễn viên chính Liên Thư Nhã bị lộ loạt ảnh "nóng" với người tình đầu. Sự kiện ồn ào này xuất hiện đúng vào thời điểm đạo diễn Tiền Quốc Vỹ quyết định bắt tay thực hiện phần 2 cho Hỷ Ái Dạ Bồ.
Trong khi công chúng còn chưa kịp thoát khỏi ám ảnh của những chuỗi hình nhạy cảm, nhà sản xuất đã "mạnh tay" sắp xếp nhiều cảnh quay sexy nhằm thu hút khán giả.
Liên Thư Nhã tái xuất sau khi lộ ảnh "nóng" hồi cuối tháng 5/2012
Hôm qua (18/7), một loạt hình hậu trường đầu tiên của Hỷ Ái Dạ Bồ 2 đã được công bố. Với bối cảnh ghi hình trên biển, các diễn viên trẻ đều diện bikini để khoe đường cong gợi cảm.
Trong đó, nhân vật được chú ý nhiều nhất là Trần Tĩnh Nghĩa - nữ diễn viên sở hữu gương mặt trong sáng và một thân hình "bốc lửa". Cô được lựa chọn tráo đổi vị trí chính - phụ cho Liên Thư Nhã trong phần 2 này và hứa hẹn sẽ có rất nhiều nội dung tình cảm gần gũi với bạn diễn bảnh trai Quan Sở Huy.
Trần Tĩnh Nghĩa được chọn thay thế Liên Thư Nhã thủ vai chính trong Hỷ Ái Dạ Bồ 2
Theo giới thiệu, Hỷ Ái Dạ Bồ 2 đề cập tới quan niệm mới về tình yêu và tình dục của một nhóm bạn trẻ. Trong bối cảnh xã hội hiện đại, dưới sự ảnh hưởng của đạo lý truyền thống, họ dần đánh mất cá tính thực sự của bản thân. Khi nói lời yêu, trong đầu họ đã hiện ra vô vàn suy nghĩ về vật chất cũng như tham vọng được mất tình - tiền.
Một số hình ảnh hậu trường của đoàn làm phim Hỷ Ái Dạ Bồ 2 tại Hồng Kông:
Nhan sắc ngọc ngà của Trần Tĩnh Nghĩa
Dàn diễn viên trẻ đẹp diện bikini trong cảnh quay party trên biển
Họ đều sở hữu thân hình gợi cảm với vòng 1 sexy
Những cảnh quay gợi cảm gây tò mò cho người xem
Tuần trăng mật với "người lạ"
Posted in
TIN TỨC
|
|
vuongsungdong
Honey moon một mình
Cảm giác bị phản bội khi nào đau đớn hơn? Trước hay sau hôn nhân? Tôi thì chẳng thấy khác gì. Đau như nhau mà thôi. Tệ hơn là khi vừa kết hôn xong và phát hiện ra ta vừa mới cưới kẻ đã chuyển hóa gen thành công để biến ta từ người thành lừa. Bữa tiệc “Last single guy” mà anh đã hứa lên hứa xuống rằng chỉ là bia bọt hát hò với hội bạn thân hóa ra lại có điểm dừng chân là nhà nghỉ, với bạn gái cũ của anh! Nếu như tôi không vô tình nghe được cuộc nói chuyện của anh với ông bạn chí cốt, có lẽ tôi sẽ là cô dâu viên mãn nhất thế giới: Chồng giàu có, yêu chiều vợ, gia đình cơ bản.
Phải rất kiềm chế tôi mới không làm um lên. Đến ngày đến giờ, chúng tôi vẫn bình thản xách va li ra sân bay, chỉ khác là hai người hai điểm đến. Đêm trước khi đi, tôi hỏi, anh chối, rồi cũng phải thừa nhận, rằng đó là món quà bất đắc dĩ của hội bạn và người yêu cũ trước khi cưới. Quá đủ để honey moon chia đôi.
Tôi quyết định sang Singapore, vì cô bạn thân nhất của tôi đang làm việc bên đấy. Đen đủi thay, do thông báo quá vội nên bạn tôi không thể sắp xếp công việc ra sân bay đón tôi được vì đang công tác ở Malaysia. Đang lơ ngơ với đống hành lý thì một anh chàng giơ biển ghi tên tôi xuất hiện. Hỏi han một hồi thì hóa ra là đồng nghiệp cũ người Thái của bạn tôi bên này, được cô ấy nhờ ra đây đón tôi. Không gặp được bạn cũ thì thăm thú Sing với anh bạn mới vậy.
Tối, anh qua đón tôi đi ăn. Vài ly rượu vang, khung cảnh chưa bao giờ được thấy trong đời cùng vốn tiếng Anh cũ rích của tôi đã khiến cho sự nhàm chán hoàn toàn biến mất. Cảm giác được tỉ tê hết lòng mình với một người hoàn toàn xa lạ cũng giống như viết nhật ký theo kiểu ghi âm vậy. Cứ nói, cứ khóc, anh ta chẳng hiểu, mà có hiểu, cũng chẳng sao. Rồi trong chếnh choáng hơi men, tôi đã đi quá giới hạn với anh, vì đôi tay kia quá mạnh mẽ và ánh nến trong đêm lại quá mỏng manh…
Sau đêm ấy, tôi tỉnh dậy và thấy nhớ chồng. Nhớ kinh khủng. Gọi điện cho chồng, tôi chỉ kịp nghe anh nói: “Anh xin lỗi em, anh đang ở nhà chờ em về” là đã khóc như mưa. Pack đồ ngay trong buổi sáng, tôi book vé về nhà sớm nhất có thể. Hôn nhân cũng giống như một chuyến đi. Cố kiểm soát sẽ chỉ làm nó chệch hướng mà thôi. Tôi đã tha thứ cho anh, và vì thế, sẽ tha thứ cho chính mình!
Quyên P (TP. HCM)
Tôi đã gặp nhiều người ở đó, thậm chí còn thấy cả chính mình
Tôi rất hay đi du lịch nhưng là đi theo tour. Đã từ lâu rồi, tôi không còn ưa những gì xốc nổi và bất ngờ, tôi thích những thứ được lên kế hoạch kỹ càng và có lịch trình cụ thể. Lần đó, chán nản vì công việc không suôn sẻ, lại hục hặc với người yêu, tôi quyết tâm đi phượt một lần cho biết.
Tìm một hội phượt trên những diễn đàn du lịch thật quá đơn giản. Vài buổi mò mẫm làm quen, tôi đã đăng ký được một suất đi Đà Nẵng bằng xe máy. Xe ôm trong suốt quãng đường “xẻ dọc Trường Sơn đi khám phá” của tôi là một cậu em rất nhiệt tình và chu đáo. Lần đầu tiên trong đời tôi biết thế nào là rong ruổi trên từng cây số, thấy cảnh đẹp thì dừng lại chụp hình, thấy đói thì đỗ lại ăn.
Tất cả đều ngẫu nhiên và chẳng theo lịch trình nào cả. Hội đi không đông lắm nhưng đều là thanh niên. Nói chuyện với mọi người, tôi thấy được sự nhiệt thành và đam mê của tuổi trẻ, cả những hoài bão mơ mộng mà tôi của năm năm trước từng cho là rất lớn lao và đáng theo đuổi. Cảm giác ôm cứng lấy người bạn xe ôm khi đi qua khúc cua nguy hiểm, hay những đoạn đường gồ ghề thật khó để gọi tên.
Tôi thầm cảm ơn chuyến đi đấy vì đã giúp tôi tìm lại chính mình (Ảnh minh họa)
Đêm hôm ấy, ngoài bãi biển, chúng tôi đã uống, đã hát, đã làm những chuyện thật điên rồ mà có nằm mơ tôi cũng chẳng nghĩ là mình lại có thể làm được. Rồi khi mọi người đã vào lều ngủ hết, cậu ấy đã bất ngờ ôm tôi, hôn tôi. Tôi mê mải cuốn theo. Rồi tôi thấy bản thân mình trong ánh mắt kia. Một tôi sôi nổi, không ngại ngần thay đổi và chẳng bao giờ chùn bước trước khó khăn. Từ bao giờ tôi đã thay đổi nhiều đến thế?
Một công việc nhàm chán, an phận và không thử thách. Một mối quan hệ nhàn nhạt hời hợt, yêu đương thì ít mà cãi nhau thì nhiều. Rất lâu sau đó, tôi chẳng gặp lại người xe ôm đặc biệt đó nữa, vì cậu đã theo gia đình sang định cư ở Pháp. Thế nhưng cảm xúc và kỷ niệm thì vẫn còn nguyên vẹn. Dũng cảm từ bỏ công việc để bắt đầu lại từ con số 0, dứt khoát từ chối một tình yêu màu đơn điệu, tôi thầm cảm ơn chuyến đi ấy vì đã giúp tôi tìm lại được chính mình.
H.G (25 tuổi, Hà Nội)
Phải khóc ở Bắc Kinh
Mùa hè năm ấy, lần đầu tiên tôi tự cho phép mình xả hơi sau khi vắt kiệt sức mình cho công việc. Xin nghỉ phép một tuần, tôi gói ghém đồ đạc lên đường sang Bắc Kinh, Thượng Hải chơi cho biết. Đi theo tour nên chỉ phải theo lịch trình ban ngày, buổi tối được tự do đi chơi tùy thích. Thế là tôi tung tẩy đi dạo đường phố đêm một mình. Sà vào mấy khu chợ ven đường, mải mê nhìn ngắm mà tôi bị móc mất ví lúc nào không hay. Toàn bộ tiền bạc, card ghi địa chỉ của khách sạn cũng mất luôn.
Tôi gần như phát khóc vì dân ở chợ chẳng mấy ai biết tiếng Anh, mà vốn tiếng Trung của tôi thì chẳng đủ để kêu cứu. Thế là con bé vừa lang thang trên đường, vừa khóc rấm rứt như trẻ con mất kẹo. Cửa hàng dần dọn hết, phố xá càng lúc càng thưa người, mà tôi thì chẳng thể nhớ nổi đường về khách sạn. Khóc sắp sưng cả hai mắt thì bỗng nhiên có bàn tay nắm chặt lấy vai tôi.
Giật mình quay phắt người lại, tôi bàng hoàng: Huy – người yêu cũ của tôi đang đứng nhìn tôi với con mắt ngạc nhiên pha lẫn khó hiểu. Anh vốn là người Hoa gốc Việt, vài năm trước có sang trường tôi học theo dạng trao đổi sinh viên. Học xong anh rời khỏi Việt Nam về nước, bỏ tôi lại và mối tình đầu với đoạn kết còn dở dang. Nghe tôi kể lể một hồi, anh cười cười: “Thôi cũng phải cảm ơn thằng móc túi, không thì chúng mình đã chẳng gặp được nhau”. Rồi chúng tôi đi ăn đêm cùng nhau, nói chuyện rất tự nhiên và thoải mái, nhưng tuyệt nhiên không ai nhắc lại quá khứ.
Gần sáng, anh đưa tôi về khách sạn. Rồi cái gì đến cũng phải đến, trong thang máy chúng tôi lao vào nhau như thiêu thân. Như thể tình cảm chất chứa dồn nén trong mấy năm cứ thế vỡ tung, chẳng thể ngăn cản được. Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy thì anh đã không còn ở đó. Tôi cũng chẳng rõ đêm qua mình mơ hay tỉnh vì tôi uống khá nhiều. Chỉ duy có một điều còn sót lại: Trả nợ quá khứ xong rồi, tôi thấy quá khứ thanh thản và nhẹ lòng. Lạc lối ở Bắc Kinh, nhưng tôi đã tìm được lối rẽ cho trái tim mình…
K. (HN)
Viêng Chăn và nụ hôn bị đánh cắp
Được cậu bạn người Lào rủ sang chơi, cô bạn thân của tôi được thể kéo luôn cả tôi sang. Chưa đi Lào bao giờ nên tôi rất hào hứng tham gia ngay. Cùng đoàn với chúng tôi còn có thêm một anh bạn cùng lớp của bạn tôi và cậu bạn người Lào kia. Tôi hòa nhập khá nhanh nên chẳng ngại ngần bạn mới, tám linh tinh đủ thứ chuyện trên đời, vui nổ trời nổ đất.
Sang đến Viêng Chăn, tôi thực sự bất ngờ về phong thái của người Lào, lúc nào cũng từ tốn và chậm rãi, đúng kiểu sớm chẳng vừa, trưa chẳng vội. Thật khác với tôi, làm gì cũng vội vàng, gấp gáp. Tối, cô bạn tôi mãi ở trong phòng nói chuyện nên anh kéo tôi ra ngoài đi bộ. Hai đứa tâm sự nhiều, thật thú vị là chúng tôi có khá nhiều điểm chung và quan niệm sống cũng giống nhau. Đang đi thì trời bỗng dưng đổ mưa như trút nước. Quá nguy hiểm vì chiếc váy maxi tôi đang mặc bỗng trở nên trong suốt và dính chặt vào người!
Đang luống cuống không biết làm sao, anh cởi ngay cái áo phông đang mặc trên người, bắt tôi mặc vào và hai đứa lúp xúp chạy về khách sạn. Mất điện! Chúng tôi buộc phải leo thang bộ. Đèn pin không có, chỉ có ánh sáng le lói từ chiếc điện thoại của anh. Tôi giật mình, tóc gáy dựng ngược và nắm chặt lấy tay anh. Đột nhiên anh đứng lại, thì thầm hỏi tôi: “Em có biết môi của những người yêu có khả năng tìm được nhau kể cả trong bóng tối không?”. Tôi ú ớ chưa kịp trả lời thì chụt. Thế là ngấu nghiến ở cầu thang. Thật lạ kỳ. Khi đến một nơi mà mọi thứ đều diễn ra như một cuốn phim quay chậm, tôi lại có đủ mọi cung bậc của tình yêu một cách quá nhanh. Cũng chẳng sao, vì anh hứa khi về nước, sẽ yêu tôi chậm lại, từ đầu.
Hạnh Dung (Hải Phòng)
Tuần trăng mật với "người lạ"
Posted in
TIN TỨC
|
|
vuongsungdong
Honey moon một mình
Cảm giác bị phản bội khi nào đau đớn hơn? Trước hay sau hôn nhân? Tôi thì chẳng thấy khác gì. Đau như nhau mà thôi. Tệ hơn là khi vừa kết hôn xong và phát hiện ra ta vừa mới cưới kẻ đã chuyển hóa gen thành công để biến ta từ người thành lừa. Bữa tiệc “Last single guy” mà anh đã hứa lên hứa xuống rằng chỉ là bia bọt hát hò với hội bạn thân hóa ra lại có điểm dừng chân là nhà nghỉ, với bạn gái cũ của anh! Nếu như tôi không vô tình nghe được cuộc nói chuyện của anh với ông bạn chí cốt, có lẽ tôi sẽ là cô dâu viên mãn nhất thế giới: Chồng giàu có, yêu chiều vợ, gia đình cơ bản.
Phải rất kiềm chế tôi mới không làm um lên. Đến ngày đến giờ, chúng tôi vẫn bình thản xách va li ra sân bay, chỉ khác là hai người hai điểm đến. Đêm trước khi đi, tôi hỏi, anh chối, rồi cũng phải thừa nhận, rằng đó là món quà bất đắc dĩ của hội bạn và người yêu cũ trước khi cưới. Quá đủ để honey moon chia đôi.
Tôi quyết định sang Singapore, vì cô bạn thân nhất của tôi đang làm việc bên đấy. Đen đủi thay, do thông báo quá vội nên bạn tôi không thể sắp xếp công việc ra sân bay đón tôi được vì đang công tác ở Malaysia. Đang lơ ngơ với đống hành lý thì một anh chàng giơ biển ghi tên tôi xuất hiện. Hỏi han một hồi thì hóa ra là đồng nghiệp cũ người Thái của bạn tôi bên này, được cô ấy nhờ ra đây đón tôi. Không gặp được bạn cũ thì thăm thú Sing với anh bạn mới vậy.
Tối, anh qua đón tôi đi ăn. Vài ly rượu vang, khung cảnh chưa bao giờ được thấy trong đời cùng vốn tiếng Anh cũ rích của tôi đã khiến cho sự nhàm chán hoàn toàn biến mất. Cảm giác được tỉ tê hết lòng mình với một người hoàn toàn xa lạ cũng giống như viết nhật ký theo kiểu ghi âm vậy. Cứ nói, cứ khóc, anh ta chẳng hiểu, mà có hiểu, cũng chẳng sao. Rồi trong chếnh choáng hơi men, tôi đã đi quá giới hạn với anh, vì đôi tay kia quá mạnh mẽ và ánh nến trong đêm lại quá mỏng manh…
Sau đêm ấy, tôi tỉnh dậy và thấy nhớ chồng. Nhớ kinh khủng. Gọi điện cho chồng, tôi chỉ kịp nghe anh nói: “Anh xin lỗi em, anh đang ở nhà chờ em về” là đã khóc như mưa. Pack đồ ngay trong buổi sáng, tôi book vé về nhà sớm nhất có thể. Hôn nhân cũng giống như một chuyến đi. Cố kiểm soát sẽ chỉ làm nó chệch hướng mà thôi. Tôi đã tha thứ cho anh, và vì thế, sẽ tha thứ cho chính mình!
Quyên P (TP. HCM)
Tôi đã gặp nhiều người ở đó, thậm chí còn thấy cả chính mình
Tôi rất hay đi du lịch nhưng là đi theo tour. Đã từ lâu rồi, tôi không còn ưa những gì xốc nổi và bất ngờ, tôi thích những thứ được lên kế hoạch kỹ càng và có lịch trình cụ thể. Lần đó, chán nản vì công việc không suôn sẻ, lại hục hặc với người yêu, tôi quyết tâm đi phượt một lần cho biết.
Tìm một hội phượt trên những diễn đàn du lịch thật quá đơn giản. Vài buổi mò mẫm làm quen, tôi đã đăng ký được một suất đi Đà Nẵng bằng xe máy. Xe ôm trong suốt quãng đường “xẻ dọc Trường Sơn đi khám phá” của tôi là một cậu em rất nhiệt tình và chu đáo. Lần đầu tiên trong đời tôi biết thế nào là rong ruổi trên từng cây số, thấy cảnh đẹp thì dừng lại chụp hình, thấy đói thì đỗ lại ăn.
Tất cả đều ngẫu nhiên và chẳng theo lịch trình nào cả. Hội đi không đông lắm nhưng đều là thanh niên. Nói chuyện với mọi người, tôi thấy được sự nhiệt thành và đam mê của tuổi trẻ, cả những hoài bão mơ mộng mà tôi của năm năm trước từng cho là rất lớn lao và đáng theo đuổi. Cảm giác ôm cứng lấy người bạn xe ôm khi đi qua khúc cua nguy hiểm, hay những đoạn đường gồ ghề thật khó để gọi tên.
Tôi thầm cảm ơn chuyến đi đấy vì đã giúp tôi tìm lại chính mình (Ảnh minh họa)
Đêm hôm ấy, ngoài bãi biển, chúng tôi đã uống, đã hát, đã làm những chuyện thật điên rồ mà có nằm mơ tôi cũng chẳng nghĩ là mình lại có thể làm được. Rồi khi mọi người đã vào lều ngủ hết, cậu ấy đã bất ngờ ôm tôi, hôn tôi. Tôi mê mải cuốn theo. Rồi tôi thấy bản thân mình trong ánh mắt kia. Một tôi sôi nổi, không ngại ngần thay đổi và chẳng bao giờ chùn bước trước khó khăn. Từ bao giờ tôi đã thay đổi nhiều đến thế?
Một công việc nhàm chán, an phận và không thử thách. Một mối quan hệ nhàn nhạt hời hợt, yêu đương thì ít mà cãi nhau thì nhiều. Rất lâu sau đó, tôi chẳng gặp lại người xe ôm đặc biệt đó nữa, vì cậu đã theo gia đình sang định cư ở Pháp. Thế nhưng cảm xúc và kỷ niệm thì vẫn còn nguyên vẹn. Dũng cảm từ bỏ công việc để bắt đầu lại từ con số 0, dứt khoát từ chối một tình yêu màu đơn điệu, tôi thầm cảm ơn chuyến đi ấy vì đã giúp tôi tìm lại được chính mình.
H.G (25 tuổi, Hà Nội)
Phải khóc ở Bắc Kinh
Mùa hè năm ấy, lần đầu tiên tôi tự cho phép mình xả hơi sau khi vắt kiệt sức mình cho công việc. Xin nghỉ phép một tuần, tôi gói ghém đồ đạc lên đường sang Bắc Kinh, Thượng Hải chơi cho biết. Đi theo tour nên chỉ phải theo lịch trình ban ngày, buổi tối được tự do đi chơi tùy thích. Thế là tôi tung tẩy đi dạo đường phố đêm một mình. Sà vào mấy khu chợ ven đường, mải mê nhìn ngắm mà tôi bị móc mất ví lúc nào không hay. Toàn bộ tiền bạc, card ghi địa chỉ của khách sạn cũng mất luôn.
Tôi gần như phát khóc vì dân ở chợ chẳng mấy ai biết tiếng Anh, mà vốn tiếng Trung của tôi thì chẳng đủ để kêu cứu. Thế là con bé vừa lang thang trên đường, vừa khóc rấm rứt như trẻ con mất kẹo. Cửa hàng dần dọn hết, phố xá càng lúc càng thưa người, mà tôi thì chẳng thể nhớ nổi đường về khách sạn. Khóc sắp sưng cả hai mắt thì bỗng nhiên có bàn tay nắm chặt lấy vai tôi.
Giật mình quay phắt người lại, tôi bàng hoàng: Huy – người yêu cũ của tôi đang đứng nhìn tôi với con mắt ngạc nhiên pha lẫn khó hiểu. Anh vốn là người Hoa gốc Việt, vài năm trước có sang trường tôi học theo dạng trao đổi sinh viên. Học xong anh rời khỏi Việt Nam về nước, bỏ tôi lại và mối tình đầu với đoạn kết còn dở dang. Nghe tôi kể lể một hồi, anh cười cười: “Thôi cũng phải cảm ơn thằng móc túi, không thì chúng mình đã chẳng gặp được nhau”. Rồi chúng tôi đi ăn đêm cùng nhau, nói chuyện rất tự nhiên và thoải mái, nhưng tuyệt nhiên không ai nhắc lại quá khứ.
Gần sáng, anh đưa tôi về khách sạn. Rồi cái gì đến cũng phải đến, trong thang máy chúng tôi lao vào nhau như thiêu thân. Như thể tình cảm chất chứa dồn nén trong mấy năm cứ thế vỡ tung, chẳng thể ngăn cản được. Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy thì anh đã không còn ở đó. Tôi cũng chẳng rõ đêm qua mình mơ hay tỉnh vì tôi uống khá nhiều. Chỉ duy có một điều còn sót lại: Trả nợ quá khứ xong rồi, tôi thấy quá khứ thanh thản và nhẹ lòng. Lạc lối ở Bắc Kinh, nhưng tôi đã tìm được lối rẽ cho trái tim mình…
K. (HN)
Viêng Chăn và nụ hôn bị đánh cắp
Được cậu bạn người Lào rủ sang chơi, cô bạn thân của tôi được thể kéo luôn cả tôi sang. Chưa đi Lào bao giờ nên tôi rất hào hứng tham gia ngay. Cùng đoàn với chúng tôi còn có thêm một anh bạn cùng lớp của bạn tôi và cậu bạn người Lào kia. Tôi hòa nhập khá nhanh nên chẳng ngại ngần bạn mới, tám linh tinh đủ thứ chuyện trên đời, vui nổ trời nổ đất.
Sang đến Viêng Chăn, tôi thực sự bất ngờ về phong thái của người Lào, lúc nào cũng từ tốn và chậm rãi, đúng kiểu sớm chẳng vừa, trưa chẳng vội. Thật khác với tôi, làm gì cũng vội vàng, gấp gáp. Tối, cô bạn tôi mãi ở trong phòng nói chuyện nên anh kéo tôi ra ngoài đi bộ. Hai đứa tâm sự nhiều, thật thú vị là chúng tôi có khá nhiều điểm chung và quan niệm sống cũng giống nhau. Đang đi thì trời bỗng dưng đổ mưa như trút nước. Quá nguy hiểm vì chiếc váy maxi tôi đang mặc bỗng trở nên trong suốt và dính chặt vào người!
Đang luống cuống không biết làm sao, anh cởi ngay cái áo phông đang mặc trên người, bắt tôi mặc vào và hai đứa lúp xúp chạy về khách sạn. Mất điện! Chúng tôi buộc phải leo thang bộ. Đèn pin không có, chỉ có ánh sáng le lói từ chiếc điện thoại của anh. Tôi giật mình, tóc gáy dựng ngược và nắm chặt lấy tay anh. Đột nhiên anh đứng lại, thì thầm hỏi tôi: “Em có biết môi của những người yêu có khả năng tìm được nhau kể cả trong bóng tối không?”. Tôi ú ớ chưa kịp trả lời thì chụt. Thế là ngấu nghiến ở cầu thang. Thật lạ kỳ. Khi đến một nơi mà mọi thứ đều diễn ra như một cuốn phim quay chậm, tôi lại có đủ mọi cung bậc của tình yêu một cách quá nhanh. Cũng chẳng sao, vì anh hứa khi về nước, sẽ yêu tôi chậm lại, từ đầu.
Hạnh Dung (Hải Phòng)
Ngọc Trinh và lưỡi dao truyền thông
Posted in
TIN TỨC
|
|
vuongsungdong
Thị phi của Ngọc Trinh từ trước đến nay, là do vô tình hay hữu ý chính cô tạo nên, từ phát ngôn cho đến ảnh nóng. Lần này, thị phi mà Ngọc Trinh sở hữu không thuộc về Ngọc Trinh, đã có người dệt nên thị phi giúp Ngọc Trinh.
Bạn có thích Ngọc Trinh hay không(?!).
Câu trả lời của bạn có thể là có, hoặc không.
Nhưng theo phỏng đoán của tôi, rất nhiều người sẽ trả lời là không.
Cũng như những người ấy, tôi không thích Ngọc Trinh.
Tuy nhiên, vẫn phải thừa nhận, cái tên Ngọc Trinh đủ sức tạo nên cơn địa chấn trong dư luận.
1. Ngọc Trinh là một hình mẫu đang mơ ước của bất cứ cô gái nào đang có ý định nhón chân vào làng giải trí. Nếu cán cân giữa tai tiếng và nổi tiếng bằng 0.
Ngọc Trinh không phải là diễn viên lừng danh.
Ngọc Trinh không phải là ca sĩ nổi tiếng.
Thậm chí, trong làng catwalk, Ngọc Trinh cũng không có gì hấp dẫn.
Vương miện Hoa hậu người Việt Hoàn cầu 2011, không giúp tên tuổi của Ngọc Trinh trở nên lung linh.
Quái lạ là, chỉ với mỗi danh hiệu “Nữ hoàng nội y”, Ngọc Trinh đã có danh phận.
Danh phận dẫu cho là thị phi, thì vẫn là danh phận.
Ít ai trong làng giải trí được như Ngọc Trinh. Xét tất tần tật từ trên xuống dưới, từ trái qua phải.
Họa hoằn, ở thời kỳ đỉnh cao của phát ngôn, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng có được đẳng cấp này. Hiện tại, Đàm Vĩnh Hưng đã buộc phải xuống thang.
Nếu người ta chờ đợi những bài báo của Lê Hoàng, để hả hê.
Thì người ta lại chờ đợi những bài trả lời phỏng vấn của Ngọc Trinh, đề tức giận.
Cảm xúc có thể khác nhau.
Nhưng cái chính phải thừa nhận thì… cả Lê Hoàng và Ngọc Trinh là một thứ dư luận.
2. Ngọc Trinh nói, yêu tôi tốn kém lắm. Lập tức, câu nói trở thành một thương hiệu.
Ngọc Trinh bảo, yêu không có tiền thì cạp đất mà ăn à. Rất nhanh chóng, câu nói ấy được lan truyền từ nhà ra phố.
Điều này, Ngọc Trinh hơn Lê Hoàng. Và hơn tất cả những nhân vật khác trong làng giải trí.
Có cô gái nào chỉ nói vài câu mà truyền thông nháo nhào, triệu người điên tiết. Chia thành hai trường phái, một vỗ tay, một phỉ báng như Ngọc Trinh hay không(?!).
Thị phi của Ngọc Trinh từ trước đến nay, là do vô tình hay hữu ý chính cô tạo nên, từ phát ngôn cho đến ảnh nóng.
Lần này, thị phi mà Ngọc Trinh sở hữu không thuộc về Ngọc Trinh, đã có người dệt nên thị phi giúp Ngọc Trinh.
3. Bạn biết chơi facebook không?
Chắc là biết. Rất ít người đọc báo mạng mà lại không chơi facebook, kể cả già hay trẻ, nam hay nữ…
Bạn thừa sức hiểu, việc lập một tài khoản facebook xong tung những thông tin nửa thật nửa ảo là điều rất dễ dàng.
Ví dụ, bạn ghét gã hàng xóm, bạn có thể lập một facebook, tố cáo gã là cái loại biến thái, tự kỷ, đa nhân cách…
Ví như, bạn không ưa cô đồng nghiệp, bạn có thể lập facebook, để tố cáo cô ấy là cái loại nhân tình của sếp, hiến thân để lấy ghế…
Khi người ta không tố cáo Cơ quan Điều tra về hành vi vu khống của chính bạn, bạn sẽ an toàn.
Tiếc là, nhiều người viết báo mạng đã nghĩ khác.
Tóm được một cái note rất nhảm từ một địa chỉ facebook mơ hồ, tố Ngọc Trinh đủ thể loại trên trời dưới đất, từ giật chồng đến bệnh truyền nhiễm, từ gái phong sương cho đến chuyện đứng đường..
Người viết đã biến thành một bài báo mà cứ như là chỉ cần đúng 0,5% sự thật nữa là thành 100% chuẩn xác.
Tôi rất không thích ai dùng từ “giật chồng”. Bởi đơn giản, chồng - thường là danh từ ám chỉ những gã đàn ông đã có gia đình, có vợ hoặc đã làm cha.
Gã đàn ông ấy đủ tri thức lẫn nhận thức, đủ số tuổi lẫn bản lĩnh để hiểu việc mình đang làm. Không ai đủ khả năng để “giật” một gã đàn ông như vậy. Ngoại trừ, gã đàn ông ấy tự nguyện.
Những bà vợ thường đổ thừa cho cô này, cô khác. Ít khi chấp nhận, chồng mình thích trăng hoa lá cành.
Trở lại chuyện của Ngọc Trinh.
Bạn có thể phê phán Ngọc Trinh về tất cả những gì cô ấy tạo ra.
Có điều, bạn phỉ báng Ngọc Trinh từ một thông tin hết sức tào lao, dư luận sẽ nghĩ về bạn là loại người ném đá giấu tay, ngậm máu phun người, vu oan giá họa..
Phàm là người, phạm cái lỗi ấy, rất khó để gọi là người đàng hoàng.
Câu trả lời của bạn có thể là có, hoặc không.
Nhưng theo phỏng đoán của tôi, rất nhiều người sẽ trả lời là không.
Cũng như những người ấy, tôi không thích Ngọc Trinh.
Tuy nhiên, vẫn phải thừa nhận, cái tên Ngọc Trinh đủ sức tạo nên cơn địa chấn trong dư luận.
1. Ngọc Trinh là một hình mẫu đang mơ ước của bất cứ cô gái nào đang có ý định nhón chân vào làng giải trí. Nếu cán cân giữa tai tiếng và nổi tiếng bằng 0.
Ngọc Trinh không phải là diễn viên lừng danh.
Ngọc Trinh không phải là ca sĩ nổi tiếng.
Thậm chí, trong làng catwalk, Ngọc Trinh cũng không có gì hấp dẫn.
Vương miện Hoa hậu người Việt Hoàn cầu 2011, không giúp tên tuổi của Ngọc Trinh trở nên lung linh.
Quái lạ là, chỉ với mỗi danh hiệu “Nữ hoàng nội y”, Ngọc Trinh đã có danh phận.
Danh phận dẫu cho là thị phi, thì vẫn là danh phận.
Ít ai trong làng giải trí được như Ngọc Trinh. Xét tất tần tật từ trên xuống dưới, từ trái qua phải.
Họa hoằn, ở thời kỳ đỉnh cao của phát ngôn, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng có được đẳng cấp này. Hiện tại, Đàm Vĩnh Hưng đã buộc phải xuống thang.
Nếu người ta chờ đợi những bài báo của Lê Hoàng, để hả hê.
Thì người ta lại chờ đợi những bài trả lời phỏng vấn của Ngọc Trinh, đề tức giận.
Cảm xúc có thể khác nhau.
Nhưng cái chính phải thừa nhận thì… cả Lê Hoàng và Ngọc Trinh là một thứ dư luận.
Với danh hiệu “Nữ hoàng nội y”, Ngọc Trinh đã có danh phận
2. Ngọc Trinh nói, yêu tôi tốn kém lắm. Lập tức, câu nói trở thành một thương hiệu.
Ngọc Trinh bảo, yêu không có tiền thì cạp đất mà ăn à. Rất nhanh chóng, câu nói ấy được lan truyền từ nhà ra phố.
Điều này, Ngọc Trinh hơn Lê Hoàng. Và hơn tất cả những nhân vật khác trong làng giải trí.
Có cô gái nào chỉ nói vài câu mà truyền thông nháo nhào, triệu người điên tiết. Chia thành hai trường phái, một vỗ tay, một phỉ báng như Ngọc Trinh hay không(?!).
Thị phi của Ngọc Trinh từ trước đến nay, là do vô tình hay hữu ý chính cô tạo nên, từ phát ngôn cho đến ảnh nóng.
Lần này, thị phi mà Ngọc Trinh sở hữu không thuộc về Ngọc Trinh, đã có người dệt nên thị phi giúp Ngọc Trinh.
Ngọc Trinh khoác áo chống nắng, tự lái xe trên phố
3. Bạn biết chơi facebook không?
Chắc là biết. Rất ít người đọc báo mạng mà lại không chơi facebook, kể cả già hay trẻ, nam hay nữ…
Bạn thừa sức hiểu, việc lập một tài khoản facebook xong tung những thông tin nửa thật nửa ảo là điều rất dễ dàng.
Ví dụ, bạn ghét gã hàng xóm, bạn có thể lập một facebook, tố cáo gã là cái loại biến thái, tự kỷ, đa nhân cách…
Ví như, bạn không ưa cô đồng nghiệp, bạn có thể lập facebook, để tố cáo cô ấy là cái loại nhân tình của sếp, hiến thân để lấy ghế…
Khi người ta không tố cáo Cơ quan Điều tra về hành vi vu khống của chính bạn, bạn sẽ an toàn.
Tiếc là, nhiều người viết báo mạng đã nghĩ khác.
Tóm được một cái note rất nhảm từ một địa chỉ facebook mơ hồ, tố Ngọc Trinh đủ thể loại trên trời dưới đất, từ giật chồng đến bệnh truyền nhiễm, từ gái phong sương cho đến chuyện đứng đường..
Người viết đã biến thành một bài báo mà cứ như là chỉ cần đúng 0,5% sự thật nữa là thành 100% chuẩn xác.
Tôi rất không thích ai dùng từ “giật chồng”. Bởi đơn giản, chồng - thường là danh từ ám chỉ những gã đàn ông đã có gia đình, có vợ hoặc đã làm cha.
Gã đàn ông ấy đủ tri thức lẫn nhận thức, đủ số tuổi lẫn bản lĩnh để hiểu việc mình đang làm. Không ai đủ khả năng để “giật” một gã đàn ông như vậy. Ngoại trừ, gã đàn ông ấy tự nguyện.
Những bà vợ thường đổ thừa cho cô này, cô khác. Ít khi chấp nhận, chồng mình thích trăng hoa lá cành.
Trở lại chuyện của Ngọc Trinh.
Bạn có thể phê phán Ngọc Trinh về tất cả những gì cô ấy tạo ra.
Có điều, bạn phỉ báng Ngọc Trinh từ một thông tin hết sức tào lao, dư luận sẽ nghĩ về bạn là loại người ném đá giấu tay, ngậm máu phun người, vu oan giá họa..
Phàm là người, phạm cái lỗi ấy, rất khó để gọi là người đàng hoàng.
Mạc Thư (Khampha.vn)
“Áo trắng” sa chân vướng vòng tội lỗi
Posted in
TIN TỨC
|
|
vuongsungdong
Những gương mặt xinh xắn ở tuổi đến trường lại đối mặt với tội giết người.
Tại sao các em lại manh động giết người vì những lý do bình thường như thế, đặc biệt là các em nữ? Câu hỏi “vì đâu nên nỗi” vẫn là tiếng thở dài ngao ngán, bỏ rơi cào không gian im lặng trong hội trường phiên tòa xét xử.
“Áo trắng” gây chấn động làng quê
Ngày 26/6, tòa án nhân dân thành phố Hà Nội vừa đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án giết người mà bị cáo và bị hại đều là những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường. Bị cáo Trần Thu Trang (sinh năm 1996, trú tại xã Tích Giang, huyện Phúc Thọ, Hà Nội) mặc áo thun đen bó sát, làm nổi bật làn da trắng hồng đầy sức sống của tuổi mới lớn. Lúc gây án, Trang vừa kết thúc kỳ thi chuyển cấp, chờ đợi kết quả để lên lớp 10. Thế nhưng, chưa kịp viết tiếp ước mơ của mình, Trang đã vướng vào vòng lao lý. Đứng cạnh Trang là cô bé Nguyễn Ngọc Anh (sinh năm 1995, cùng xã), hiện đang theo học lớp 10 của một trường THPT ở huyện Phúc Thọ. Ngọc Anh trong bộ đồng phục học sinh, cúi mặt hối lỗi.
Cả Trang và Ngọc Anh đều là tác nhân gây ra vụ trọng án, nhưng hai người lại đứng ở hai vị trí khác nhau. Trang bị truy tố về tội "Giết người" theo điểm C (giết trẻ em), khoản 1, Điều 93 -BLHS, còn Ngọc Anh thì bị truy tố về tội "Gây rối trật tự công cộng”.
Vụ án mạng đau lòng xảy ra vào ngày 25/6/2011. Trước đó, vào năm 2010, Ngọc Anh và Trang đã mâu thuẫn với nhau. Cho rằng mình bị nói xấu, hai bên đã xích mích, đánh nhau. Dù hơn tuổi nhưng Ngọc Anh vẫn bị Trang đánh và bắt quỳ xuống xin lỗi. Tưởng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, sáng ngày 25/6/2011, hai người chị họ của Ngọc Anh là Hoàng Thị Thu Phương (sinh năm 1994, Tản Lĩnh, Ba Vì, Hà Nội) và Nguyễn Thị Kim Ngân (sinh năm 1995, ở Cổ Bi, Gia Lâm, Hà Nội) đến nhà Ngọc Anh chơi. Cả ba cùng ra chợ Me (xã Tích Giang), Ngọc Anh gặp Trang, cả hai hậm hực nhìn nhau mà không chào hỏi. Thấy thế, Ngân hỏi Ngọc Anh: "Con này là con nào". Ngọc Anh kể cho chị nghe về việc xô xát với Trang trước đây. Nghe thế, Ngân "hạ" quyết tâm phải "phục thù" cho em gái, tìm Trang để “dằn mặt”.
Khoảng 19h cùng ngày, Ngọc Anh điều khiển xe máy chở Ngân, Phương và hai người bạn cùng thôn đến trước cổng nhà Trang, quyết "rửa hận" bằng được. Trang đang ngồi xem phim với anh trai tên Quân (sinh năm 1993) và em trai tên Sang (sinh năm 1999) trong nhà, bất ngờ nghe tiếng ai đó gọi mình ngoài ngõ. Vừa thấy Trang, Ngân đã lớn tiếng hỏi: "Em có phải là Trang không?". Trang hất hàm: "Các chị là ai?". Ngân đáp: "Các chị là các chị" rồi bảo Trang: "Em lên xe máy chị chở ra đây có chị Linh gặp". Nghe tên Linh quá xa lạ, Trang ngần ngại không đồng ý rồi bỏ vào nhà. Nhưng Ngân vẫn liên tục gọi Trang ra. Thấy thế, Trang vào nhà bếp lấy con dao gọt hoa quả giấu vào sau lưng quần, điềm tĩnh bước ra ngõ để gặp mấy người bạn.
Lời qua tiếng lại, Ngân quay sang Ngọc Anh nói: "Bây giờ xử lý con này như thế nào, thích nhẹ nhàng hay mạnh mẽ?". Trang đứng im lặng một lúc rồi bỏ vào nhà thì Ngân và Ngọc Anh chạy đến túm lấy tóc, đấm đá, dồn Trang vào bờ tường. Bị tấn công, Trang rút con dao đâm Ngân và Ngọc Anh. Nghe tiếng xô xát, Quân và Sang từ trong nhà chạy ra thì thấy Ngân ngã vật ra đường. Ngân bị mất máu cấp, suy hô hấp cấp nên tử vong trên đường đi cấp cứu. Ngay sau đó, Trang gọi bố mẹ về đưa đến công an đầu thú.
Gióng hồi chuông cảnh báo
Những vụ án mạng do những đối tượng là nữ thanh thiếu niên gây ra đang trở thành một vấn nạn báo động trên toàn xã hội. Trước đó, tình trạng bạo lực học đường cũng diễn ra một cách dồn dập, tăng lên đột biến khiến nhiều người lo sợ. Đặc biệt, đối tượng là những nữ học sinh - vốn được nhắc đến với sự nữ tính, mềm mại.
Trong phiên tòa xét xử Trần Thu Trang, những người tham dự phiên tòa không khỏi bàng hoàng với từng lời khai của các nạn nhân. Cô giáo Hiệu trưởng trường THCS nơi hai bị cáo học đắng lòng khi phải chứng kiến cảnh hai học sinh ngoan của mình phải đứng trước vành móng ngựa để đối mặt với tội lỗi của mình, chỉ vì những xích mích nhỏ không thể hòa giải hằng ngày. Cô cho biết, Trang và Ngọc Anh đều là học sinh chăm ngoan, học lực khá giỏi. Trong suốt những năm theo học ở trường, cả hai em học sinh đều không có những biểu hiện lệch chuẩn đạo đức. Riêng Trang còn là một trong những học sinh tích cực tham gia phong trào đoàn, đội...
"Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến thầy trò trường chúng tôi hết sức bàng hoàng, đau xót"- nữ Hiệu trưởng Trường THCS Tích Giang ngậm ngùi, nức nở. Điều mà nhiều người cũng có thể nhận thấy là tội ác mà Trang gây nên có một phần trách nhiệm của các bậc cha mẹ. Việc Trang và Ngọc Anh va chạm với nhau họ không mảy may hay biết. Mâu thuẫn cứ thế âm ỉ, lớn dần và các nữ sinh đã tìm cách hóa giải xích mích bằng bạo lực. Với những gì diễn ra ở phiên tòa này chắc hẳn những người lớn trong cuộc và cả những người không liên quan sẽ phải tự rút ra cho mình một bài học sâu sắc trong việc nuôi dạy, giáo dục con, để những đứa trẻ phải chịu mức án 6 năm tù giam về tội "Giết người" (Trần Thu Trang) và 9 tháng tù (hưởng án treo) là cái giá mà Nguyễn Ngọc Anh phải gánh chịu theo tội danh bị truy tố.
“Áo trắng” gây chấn động làng quê
Ngày 26/6, tòa án nhân dân thành phố Hà Nội vừa đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án giết người mà bị cáo và bị hại đều là những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường. Bị cáo Trần Thu Trang (sinh năm 1996, trú tại xã Tích Giang, huyện Phúc Thọ, Hà Nội) mặc áo thun đen bó sát, làm nổi bật làn da trắng hồng đầy sức sống của tuổi mới lớn. Lúc gây án, Trang vừa kết thúc kỳ thi chuyển cấp, chờ đợi kết quả để lên lớp 10. Thế nhưng, chưa kịp viết tiếp ước mơ của mình, Trang đã vướng vào vòng lao lý. Đứng cạnh Trang là cô bé Nguyễn Ngọc Anh (sinh năm 1995, cùng xã), hiện đang theo học lớp 10 của một trường THPT ở huyện Phúc Thọ. Ngọc Anh trong bộ đồng phục học sinh, cúi mặt hối lỗi.
Cả Trang và Ngọc Anh đều là tác nhân gây ra vụ trọng án, nhưng hai người lại đứng ở hai vị trí khác nhau. Trang bị truy tố về tội "Giết người" theo điểm C (giết trẻ em), khoản 1, Điều 93 -BLHS, còn Ngọc Anh thì bị truy tố về tội "Gây rối trật tự công cộng”.
Vụ án mạng đau lòng xảy ra vào ngày 25/6/2011. Trước đó, vào năm 2010, Ngọc Anh và Trang đã mâu thuẫn với nhau. Cho rằng mình bị nói xấu, hai bên đã xích mích, đánh nhau. Dù hơn tuổi nhưng Ngọc Anh vẫn bị Trang đánh và bắt quỳ xuống xin lỗi. Tưởng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, sáng ngày 25/6/2011, hai người chị họ của Ngọc Anh là Hoàng Thị Thu Phương (sinh năm 1994, Tản Lĩnh, Ba Vì, Hà Nội) và Nguyễn Thị Kim Ngân (sinh năm 1995, ở Cổ Bi, Gia Lâm, Hà Nội) đến nhà Ngọc Anh chơi. Cả ba cùng ra chợ Me (xã Tích Giang), Ngọc Anh gặp Trang, cả hai hậm hực nhìn nhau mà không chào hỏi. Thấy thế, Ngân hỏi Ngọc Anh: "Con này là con nào". Ngọc Anh kể cho chị nghe về việc xô xát với Trang trước đây. Nghe thế, Ngân "hạ" quyết tâm phải "phục thù" cho em gái, tìm Trang để “dằn mặt”.
Khoảng 19h cùng ngày, Ngọc Anh điều khiển xe máy chở Ngân, Phương và hai người bạn cùng thôn đến trước cổng nhà Trang, quyết "rửa hận" bằng được. Trang đang ngồi xem phim với anh trai tên Quân (sinh năm 1993) và em trai tên Sang (sinh năm 1999) trong nhà, bất ngờ nghe tiếng ai đó gọi mình ngoài ngõ. Vừa thấy Trang, Ngân đã lớn tiếng hỏi: "Em có phải là Trang không?". Trang hất hàm: "Các chị là ai?". Ngân đáp: "Các chị là các chị" rồi bảo Trang: "Em lên xe máy chị chở ra đây có chị Linh gặp". Nghe tên Linh quá xa lạ, Trang ngần ngại không đồng ý rồi bỏ vào nhà. Nhưng Ngân vẫn liên tục gọi Trang ra. Thấy thế, Trang vào nhà bếp lấy con dao gọt hoa quả giấu vào sau lưng quần, điềm tĩnh bước ra ngõ để gặp mấy người bạn.
Lời qua tiếng lại, Ngân quay sang Ngọc Anh nói: "Bây giờ xử lý con này như thế nào, thích nhẹ nhàng hay mạnh mẽ?". Trang đứng im lặng một lúc rồi bỏ vào nhà thì Ngân và Ngọc Anh chạy đến túm lấy tóc, đấm đá, dồn Trang vào bờ tường. Bị tấn công, Trang rút con dao đâm Ngân và Ngọc Anh. Nghe tiếng xô xát, Quân và Sang từ trong nhà chạy ra thì thấy Ngân ngã vật ra đường. Ngân bị mất máu cấp, suy hô hấp cấp nên tử vong trên đường đi cấp cứu. Ngay sau đó, Trang gọi bố mẹ về đưa đến công an đầu thú.
Trên các phương tiện thông tin gần đây, nữ sinh luôn giải quyết mâu thuẫn bằng "nắm đấm" (ảnh minh họa)
Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra vụ án mạng mà đối tượng gây án là những nữ học sinh khoác trên mình chiếc áo trắng tinh khôi. Cách đây 1 tháng, một vụ án mạng thương tâm xảy ra ngay tại trường THPT Đồng Tâm (Mỹ Đức, Hà Nội) khiến một nữ sinh tử vong, một người khác bị thương nặng. Hung thủ là một nữ sinh cùng lớp với bị hại, tên là Lê Thị Hà Trang (sinh năm 1997, học sinh lớp 9B). Chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ tích tụ, dồn nén lâu dài mà Trang đã gọi Phạm Thị Ngọc Ánh (SN 1997) và Trần Thị Hoài (SN 1997), cùng là học sinh lớp 9B ra ngoài lớp để "nói chuyện". Trong lúc không kiềm chế được bản thân, Trang mở cặp lấy 1 dao nhọn đâm 1 nhát vào ngực Hoài, 1 nhát vào bụng Ánh. Ánh bị chết trên đường đi cấp cứu. Hoài bị thương nặng. Sau khi gây án, Trang đã bỏ trốn.Gióng hồi chuông cảnh báo
Những vụ án mạng do những đối tượng là nữ thanh thiếu niên gây ra đang trở thành một vấn nạn báo động trên toàn xã hội. Trước đó, tình trạng bạo lực học đường cũng diễn ra một cách dồn dập, tăng lên đột biến khiến nhiều người lo sợ. Đặc biệt, đối tượng là những nữ học sinh - vốn được nhắc đến với sự nữ tính, mềm mại.
Trong phiên tòa xét xử Trần Thu Trang, những người tham dự phiên tòa không khỏi bàng hoàng với từng lời khai của các nạn nhân. Cô giáo Hiệu trưởng trường THCS nơi hai bị cáo học đắng lòng khi phải chứng kiến cảnh hai học sinh ngoan của mình phải đứng trước vành móng ngựa để đối mặt với tội lỗi của mình, chỉ vì những xích mích nhỏ không thể hòa giải hằng ngày. Cô cho biết, Trang và Ngọc Anh đều là học sinh chăm ngoan, học lực khá giỏi. Trong suốt những năm theo học ở trường, cả hai em học sinh đều không có những biểu hiện lệch chuẩn đạo đức. Riêng Trang còn là một trong những học sinh tích cực tham gia phong trào đoàn, đội...
"Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến thầy trò trường chúng tôi hết sức bàng hoàng, đau xót"- nữ Hiệu trưởng Trường THCS Tích Giang ngậm ngùi, nức nở. Điều mà nhiều người cũng có thể nhận thấy là tội ác mà Trang gây nên có một phần trách nhiệm của các bậc cha mẹ. Việc Trang và Ngọc Anh va chạm với nhau họ không mảy may hay biết. Mâu thuẫn cứ thế âm ỉ, lớn dần và các nữ sinh đã tìm cách hóa giải xích mích bằng bạo lực. Với những gì diễn ra ở phiên tòa này chắc hẳn những người lớn trong cuộc và cả những người không liên quan sẽ phải tự rút ra cho mình một bài học sâu sắc trong việc nuôi dạy, giáo dục con, để những đứa trẻ phải chịu mức án 6 năm tù giam về tội "Giết người" (Trần Thu Trang) và 9 tháng tù (hưởng án treo) là cái giá mà Nguyễn Ngọc Anh phải gánh chịu theo tội danh bị truy tố.
Tại cuộc hội thảo "Thực trạng và giải pháp phòng ngừa hành vi bạo lực trong học sinh nữ" do Hội LHPN Việt Nam tổ chức, ông Trần Thế Hồng, đại diện Văn phòng thường trực, PCTP và MT, Tổng cục CSPCTP - Bộ CA chia sẻ, những biểu hiện lệch chuẩn về đạo đức, lối sống dẫn đến một bộ phận học sinh trung học phổ thông phạm tội và mắc các tệ nạn xã hội. Đa phần các em bị kỷ luật vì đánh nhau, khi lớn lên dễ đi vào con đường phạm tội. Theo thống kê của Ban chủ nhiệm Đề án "Đấu tranh phòng, chống tội phạm xâm hại trẻ em và tội phạm trong lứa tuổi vị thành niên" thuộc Chương trình quốc gia phòng chống tội phạm của Chính phủ, trong 10 năm (2000 - 2010), hằng năm, lực lượng công an toàn quốc phát hiện trung bình khoảng 9 nghìn vụ phạm tội do trên 12 nghìn em ở tuổi vị thành niên gây ra. "Thực tế hiện nay, các em tuổi vị thành niên gặp những vấn đề khó khăn trong cuộc sống, trong mối quan hệ xã hội đang ngày càng tăng, trong khi ngay từ bé, các em không được dạy dỗ cụ thể về kỹ năng đương đầu với thử thách, giải quyết xung đột, kỹ năng ra quyết định, vượt qua thử thách... nên khi gặp những bước ngoặt thường không biết xử lý dẫn đến hành động tiêu cực...". Những đối tượng gây án, vi phạm pháp luật đều phải nghiêm trị. Nhưng đằng sau một phiên tòa xét xử là nỗi ân hận muộn màng của người lớn, và hồi chuông cảnh báo cho các ban ngành liên quan trước một thực trạng bạo lực đang diễn ra trong thế giới "nhất quỷ nhì ma" này. Theo tiến sỹ Trịnh Hòa Bình (Giám đốc Trung tâm nghiên cứu dư luận xã hội), có 96,7% học sinh Hà Nội tham gia trả lời phỏng vấn đã khẳng định có tình trạng nữ sinh đánh nhau. Trong các em nữ từng đánh nhau thì số nữ một lần đánh nhau là 12,7%, 2 - 3 lần đánh nhau là 20,7%; 4 - 5 lần là 10,7%; và 19,3% đánh nhau từ 5 lần trở lên. Không có sự phân biệt giữa các lớp học về tỷ lệ nữ sinh có hành vi đánh nhau. Các em học sinh lớp 10 cũng sánh ngang với các chị lớp l1, 12 về "thành tích" nói chuyện với bạn bè bằng vũ lực. Điều đáng nói là các em không nhận thức được hành vi của mình là sai: có tới 39,6% số nữ sinh từng đánh nhau coi đó là việc "bình thường" và 39,6% số nữ sinh "chấp nhận được" hành động này. |
Theo PV (Đời Sống Gia Đình)
TỔNG HỢP CÁC ẢNH ĐẸP NHẤT CỦA NGỌC TRINH
Posted in
TIN TỨC
|
|
vuongsungdong
Được mệnh danh là "nữ hoàng đồ lót", song ngoài những chùm ảnh bikini nóng bỏng tay,Ngọc Trinh lại rất chuộng phong cách ăn mặc kín đáo, nữ tính. Hiếm khi người hâm mộ bắt gặp Ngọc Trinh diện trang phục mát mẻ tới các sự kiện. Thay vào đó là những chiếc váy ôm người khoe số đo ba vòng hoàn hảo và không có chuyện cổ khoét sâu khoe vòng 1 như các chân dài khác trong showbiz. Dẫu vậy, cô vẫn đẹp, vẫn nổi bật.
Bỏ qua những phát ngôn gây sốc về quan điểm tình - tiền theo kiểu: "yêu tôi tốn kém lắm chứ bộ" hay "yêu không có tiền cạp đất mà ăn à", Ngọc Trinh cuốn hút người xung quanh bằng khuôn mặt trong trẻo, dễ gây thiện cảm, đôi mắt tròn đen láy với ánh nhìn ngơ ngác. Ngoài ra, thân hình "vòng nào ra vòng nấy" và làn da trắng sứ không tì vết cũng là những ưu điểm nổi bật không thể thiếu sót khi nhắc đến Nữ hoàng đồ lót Ngọc Trinh.
Cũng giống như bao bộ ảnh khác, chùm ảnh dưới đây, Ngọc Trinh đóng vai một cô nàng ngoan hiền, nữ tính với váy ren, họa tiết họa - những xu hướng đình đám trong hè 2012. Nếu váy hoa đem lại sự trẻ trung, thì váy ren bó sát lại giúp Ngọc Trinh khoe được vóc dáng nuột nà. Chắc chắn khi ngắm từng shoot hình dưới đây, ai cũng phải thốt lên câu: Đẹp
Popular Posts
-
Còn nhớ hồi trung tuần tháng 2, người mẫu Thái Hà vô tình bị lộ ngực dưới trong một show thời trang nội y. Sau đó, cô lập tức bị cơ quan chứ...
-
Được mệnh danh là "nữ hoàng đồ lót", song ngoài những chùm ảnh bikini nóng bỏng tay, Ngọc Trinh lại rất chuộng phong cách ăn mặc ...
Recent Stories
Connect with Facebook
Sponsors
Search
Recent Comments